- Bệ hạ, đại tiền trang là một thử nghiệm của tam ti, vi thần sẽ lấy một khoản tiền vận hành thử ở phủ Đại Danh, Giang Lăng, Kinh Triệu, Thành Đô, Quảng Châu, nếu như thích hợp mới mở rộng toàn diện, cách làm này chẳng những dễ dàng thúc đẩy lưu thông tiền tệ, còn khiến tình trạng tiền để không của Đại Tống được chuyển biến từ căn bản.
- Còn về phần thanh miêu pháp, đúng là thần suy nghĩ thiếu chu toàn, bách tính thiên hạ giàu nghèo khác nhau, người cần vay, người không, để quan phủ ra mặt thi hành vay tiền là không thỏa đáng, làm như thế tệ nạn lớn nhất là tiền triều đình cho vay sẽ lọt vào tay đám quan viên đang đàn hặc thần.
- Cho nên thao tác tiền trang, quan phủ chỉ có trách nhiệm giám sát, không được tham dự thực tế, nếu như khi thần còn sống mà có thể đưa tiền trang tới cấp huyện thì thần vô cùng hài lòng.
Triệu Trinh nhìn Bàng Tịch, đợi ông ta lên tiếng, đề án tiền trang Vương An Thạch trình lên, hắn xem ba ngày vẫn thấy mơ mơ hồ hồ, tuy tìm quan viên hộ bộ giảng giải cho mình thiệt hơn trong đó, vẫn có thói quen nghe ý kiến của các tể phụ.
Bàng Tịch bước ra: - Bẩm bệ hạ, lão thần thời gian qua cũng bỏ hết tạp vụ, tĩnh tâm nghiên cứu kế hoạch tiền trang, phát hiện trong đó đúng là có học vấn lớn, chỉ là lúc cấp thiết chưa nắm được yếu lĩnh, luôn có sương mù che mất toàn cảnh.
Triệu Trinh gật đầu hết sức đồng cảm: - Trẫm cũng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574224/quyen-8-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.