Kỳ Liên sơn.
Kỳ Liên sơn quanh năm tuyết trắng phau phau, băng tuyết ngàn năm không tan, như khăn cáp đạt mà chúng thân quấn lên người, mang theo thiên hình vạn trạng, như ngân xà quấn quanh, như hổ trắng ẩn nấp, dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi, càng đẹp không sao tả siết.
Có câu nói tuyết ở Kỳ Liên Sơn nuôi dưỡng hành lang Hà Tây, điều này không sai chút nào, Hắc Hà khởi nguồn từ Kỳ Liên Sơn đã che chở một cách ôn nhu nhất cho vùng đất khô hạn này.
Trên hành lang Hà Tây, thứ đặc sắc nhất chính là sa mạc Gobi, cái nơi ngoại trừ cát đá chỉ có gai lạc đà là thứ có thể sinh tồn. Gai lạc đà là một cây gai, chỉ có lạc đà mới có thể nhai thật kỹ rồi nuốt vào, dạ dày loài khác không tiêu hóa nổi. Lạc đà ăn mấy chục cân gai lạc đà có thể ba tháng không cần ăn, vì thế mà thịt lạc đà rất khô, dai, cắn không nổi, sờ vào cứng như đá, nếu không có cách nấu nướng thích hợp thì không ăn nổi, vì thế mục dân không giết lạc đà lấy thịt.
Chân và bướu lạc đà là thứ ngon nhất trên người lạc đà, nó dùng để đóng thuế, giết một con trâu phải nộp một cái chân, giết một con lạc đà, tất nhiên nộp chân và bướu.
Trong hoàng thành Tây Hạ, chân và bướu lạc đà đã chất cao như núi.
Khi Một Tàng thị ở trong Thừa Thiên tự đi ra, còn chưa tỉnh lại từ ảo cảnh mỹ hảo mà phật đà mang tới, đã nhìn thấy một thế giới úa vàng, viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574197/quyen-8-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.