Không biết hôm nay Ngỗi Minh tìm mình có việc gì đây, cái đứa thị nữ kia nói năng chẳng ra hồn, nha đầu ngốc Ngỗi Minh thật là, sao lại phái đứa nói tiếng Hán chưa sõi đi báo tin, có nhiều tiền như thế, sao không mua đứa nha hoàn tử tế.
Không sao, tới hỏi là được, Lương Kỳ cũng rất thích tới Đậu Sa trại, nàng có tình cảm đặc thù với nơi đó, lấy áo choàng mặc lên, quát nha hoàn đi chuẩn bị xe ngựa, nàng vẫn thích mặc áo đỏ như ngày xưa, thiếu phụ hai mươi tuổi hoa vô cùng nóng bóng, không phải là tiểu nha đầu như con cá mắm năm xưa nữa.
Một thư sinh văn nhược ngồi đọc sách thư phòng, thấy lão bà bụng mang dạ chửa của mình lại định ra ngoài, định cản, cuối cùng buông tay xuống chỉ biết thở dài, hắn nói không nổi, đứa con trong bụng nàng sau này cũng sẽ mang họ Lương không phải họ của hắn.
Đậu Sa trại bây giờ thành cái trại giàu có nhất Ba Thục rồi, thế nhưng ngoài trừ thêm vài ngôi nhà ngói, mặt đất lát đá xanh ra thì không khác trước kia là bao, vài con chó chạy đuổi nhau, gà qué thong thả mổ thóc ở cái sân phơi, cái nhà sấy thịt trâu quanh năm đỏ lửa, mùi thịt trâu tỏa ra sực nức cả trại.
Lão tộc trưởng chuyên môn thiết lập một điểm giao dịch nằm ngoài trại, thương cổ muốn giao dịch gì với Đậu Sa trại thì tới đó, có người phụ trách chuyên môn, ông cụ không muốn để mùi tiền làm hỏng trại, cho nên mọi thứ vẫn giống như nhiều năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574115/quyen-6-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.