Đại lao phủ khai phong và chợ phủ Khai Phong giống nhau một điểm, là mở suốt ngày, ba mươi tên quân hán bị tống vào, quan doanh và sai bá hoa chuân múa tay, chuẩn bị sẵn gậy gộc để đánh dằn mặt.
Sai dịch đi bắt người ghé tai nói nhỏ: - Đám khốn của Vũ Thắng quân đấy, tên cầm đầu còn vừa tiếp kiến quan gia, bọn chúng đánh người Tây Hạ, chuyện này đừng dính dáng vào, cứ nhốt đấy, đợi quan trên xử lý là được.
Quan doanh toát mồ hôi, may chưa kịp làm gì, sai người chọn phòng giam sạch sẽ nhốt lại.
Ba mươi người bị giam trong cùng một phòng có hơi chật chội, cả đám kiểm tra thương tích cho nhau, chỉ xước da bầm tím không ai thương tới gân cốt, ba mươi người đánh mười người Tây Hạ, hả thì hả rồi, giờ đánh xong mới biết sợ.
Ngưu Đại nơm nớp hỏi: - Quân hầu, chúng ta làm thế có gây phiền toái cho tướng chủ không?
Lang Thản trầm ngâm: - Đánh sứ giả thì nhất định thì có phiền toái rồi, nhưng không vấn đề gì, vụ đánh nhau này cũng là để cho người ta biết, Vũ Thắng quân không phải là hồng mềm dễ bóp.
- Khi đi tướng chủ đã dặn ta tiếng tốt không bằng tiếng xấu, thà để người ta sợ chứ không cần người ta yêu, vì người ta sợ thì sẽ không dám lại hại chúng ta.
- Ngủ đi, mai lên công đường, giờ cứ để họ thương lượng với nhau, Cao gia lão tam cũng có mặt ở đó, ta thấy hắn thậm thụt với đám sai dịch rồi, chúng ta không cô độc đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574110/quyen-6-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.