Mã Kim Hổ vội vàng bước lên cười hì hì nói lảng đi: - Thời gian qua các huynh đệ tổn thương nghiêm trọng, doanh hậu cần đã chật kín rồi, không biết thừa phụng lang có thể viện trợ một chút không, nể mặt lão ca ca đây, để họ còn đường về Hoàn Châu.
- Vốn nên như thế, doanh hậu cần sở dĩ ngồi xe lớn theo tiền phong doanh tới đây là hỗ trợ cứu chữa các huynh đệ, công tác chuẩn bị đã xong rồi, Lương tướng quân cũng đã bẩm báo với Địch soái, chiều nay bắt đầu tiếp nhận thương binh. Mã tướng quân yên tâm, Vũ Thắng quân tác chiến không so được với Tây quân, nhưng ở đạo hậu cần, không phải hạ quan tự khen, không có mấy quân so được với Vũ Thắng quân.
- Đâu phải là không có mấy, mà là tuyệt đối không có. Mã Kim Hổ mừng lắm: - Thừa phụng lang nói thế thì mỗ yên tâm rồi, đi di chuyển huynh đệ sang ngay đây, nhanh chân còn có vị trí tốt.
Nói xong lại kéo xệnh xệch Dương Văn Quảng đi, không để hắn ở lại đắc tội với người ta.
- Kim Hổ, ngươi không phát hiện ra à, quân doanh bọn chúng chỗ nào cũng phát ra tà khí, ta không nói rõ được, nhưng rất lạ. Người lạ, chiến mã cũng lạ, con ngựa cúi đầu ăn cỏ khô thôi mà mắt xanh lè, làm ta nhìn rợn người. Dương Văn Quảng vừa rời quân doanh là nói luôn:
Mã Kim Hổ chán nản: - Lạ gì, ngựa ăn cỏ khô mà cũng thấy lạ, phải biết nói gì với ngài đây, chẳng qua là vì sạch thôi, sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574095/quyen-6-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.