Tô Tuân chỉ huy đại quân sửa chữa tưởng thành, một số nơi cần gia cố, một số nơi tổn hại quá nặng tốt nhất là phá đi, dùng cọc gỗ lớn thay vào đó.
Đặc tính vũ khí của Vũ Thắng quân quyết định bọn họ không cần một tòa thành kiên cố, chỉ cần một chỗ có thể phòng ngự chặt chẽ, lại có thể nhanh chóng tiến công, Ôn Tuyền quan bất kể ở phương diện nào mà nói đều vô cùng thích hợp.
Vân Tranh và Chu Đồng đứng trên tường thành, quạ trên đầu kêu ầm ĩ, tựa hồ đang vui mừng vì lại sắp có thịt người mà ăn.
- Vị trí không tệ, Ôn Tuyền quan bóp chết yếu đạo giao thông giữa Nghi Châu và Ung Châu, địa thế bằng phẳng, núi hai bên không cao nhưng hiểm trở, đối phương muốn thoát về Ung Châu thì chỉ có một hướng đánh tới, người trước kia chọn nơi này lập quan ải rất có tầm nhìn.
Chu Đồng mặt âm trầm: - Hoàng Sư Mật là đại tộc nơi này, hai vạn thi thể của bọn chúng không đủ trải hết đất đai.
Vân Tranh tiếp tục nói: - Mảnh đất trống kia là ruộng tốt, nhìn xem, lúa hoang mà mọc tốt thế kia, tiếc là không ai thu hoạch, vùng đất này nếu như được chăm sóc sẽ sản xuất tốt lắm đây, triều đình nên di cư bách tính tới, đất đai Quan Trung, Hà Nam đã canh tác mấy nghìn năm rồi, đất đai cằn cỗi...
Không có tiếng nói chung, Chu Đồng nhảy xuống tường, tức giận nhìn Vân Tranh: - Loại đất đai màu mỡ nhờ thi thể người chết trồng ra lương thực mà tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574079/quyen-6-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.