Triệu Trinh nhìn mỹ nhân run run trong lòng như chim nhỏ sợ hãi, trán còn có mồ hôi lấm tấm thì càng thêm kích thích, đưa tay giật nhẹ cái khăn nhỏ buộc trên đầu nàng, tức thì suối tóc đen nhánh suôn mượt trút xuống khuôn mặt thanh tú, khiến Triệu Trinh ngỡ ngàng, sự thay đổi này thực sự quá khác với một Lâm Lam Lam chấc phác thường ngày, sức sống từ tỏ ra từ trong nét mềm mại yểu điệu, khuôn mặt không son phấn vừa thuần khiết lại quyến rũ, Triệu Trinh cảm giác như mình vừa khai phá được một kho báu.
Dục vọng của nam nhân dồn nén suốt hai tháng bị vẻ đẹp diễm lệ ấy làm phun trào như núi lửa, không chờ đợi thêm được nữa, bế xốc Lâm Lam Lam lên, một chân đá cửa đi vào phòng.
Lâm Lam Lam từ lúc bị đặt xuống giường liền nhắm tịt mắt lại, người cứng đờ, hai tay nắm chặt lấy tấm đệm phía dưới, nàng biết rõ thứ mình sắp phải đối diện, đầu óc hỗn độn. Mơ mơ hồ hồ, cảm thấy ngực mát lạnh, bầu ngực thiếu nữ lần đầu tiên phơi bày trước mặt nam nhân, bản năng muốn phản kháng, muốn che nó đi, nhưng không dám, hơn nữa nàng cũng không thể ngăn cản được nam nhân quá kích động kia, hai bầu ngực nàng bị vày vò thành đủ mọi hình dạng.
Chiếc váy bị kéo xuống làm toàn thân Lâm Lam Lam run rẩy, một bàn tay chạm vào nơi đó, cảm giác hoàn toàn xa lạ từ nơi non mềm nhất của xử nữ khiến Lâm Lam Lam cảm thấy sự nhục nhã bất an chưa từng có.
“Á”, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574034/quyen-5-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.