Mọi chuyện mất kiểm soát quá nhanh, có lẽ hoàng gia là thế, luôn dè chừng, luôn rình rập cơ hội, thế nên thị vệ phủ thái tử dù không hề có kế hoạch từ trước, vẫn ngay lập tức hành động cực kỳ quy củ, người xông vào đại điện giết đại thần, người đi chặn cổng.
Trong đại điện máu thịt tung tóe, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt, Vân Tranh cùng Hầu Tử chui vào góc khuất ẩn nấp, tim đập thình thịch, lòng chửi Lãng Lý Cách không thôi, đợi lão tử thoát ra ngoài rồi hẵng hô câu đó không được à?
Đám nội thị bảo vệ Lý Nguyên Hạo trần truống chạy trốn, Ninh Lệnh Ca bị lửa giận lấn át lý trí, một địch ba vẫn không hề thất thế, Hoa Ma là tên vô cùng âm hiểm, thanh đao nhỏ chuyên chọn chỗ hiểm mà đâm, chứng tỏ luyện ngón nghề này không ít, thị vệ thái tử phủ cũng tràn cả vào trong, cùng thị vệ hoàng cung đánh nhau nhất thời không phân cao thấp.
Đúng lúc này chợt có tiếng hét thê lương: - Đừng giết nhau nữa, dừng tay lại đi.
Ai mà ngốc vậy?
Vân Tranh quay đầu sang, nha đầu ngốc Ngỗi Minh đứng trong vũng máu bất lực cầu khẩn đám người chém giết trong đại điện, nhưng đám người đó chém giết tưng bừng, làm sao quan tâm tới nữ nhân nói gì, sau lưng nàng có vô số giáp sĩ đang ùn ùn xông vào.
Mắt thấy nha đầu này sắp bị người ta băm thành thịt nát, chửi thề một tiếng, Vân Tranh cắn răng chạy ra kéo Ngỗi Minh nấp sau một cái cột đá, đưa tay bịt miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573984/quyen-4-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.