Đổng Chiên mặc giáp da, đội mũ trụ trông rất oai phong, nhìn Vân Tranh nói: - Hãy sống sót trở về, ngươi là đối thủ tương lai của ta, ta không muốn ngươi bị chết trước khi ta đánh bại ngươi.
Vân Tranh nghiêm túc nói: - Có phải đối thủ hay không rất khó nói, nhưng ta nhất định sống sót trở về.
Đổng Chiên gật đầu thúc ngựa đi, Quỷ chương cười ha hả đấm ngực Vân Tranh: - Đánh trận thật với ngươi nhất định rất thú vị, ta không đợi nổi nữa rồi, có điều yên tâm, ta chỉ bắt ngươi, không giết ngươi đâu, đánh cho tới ngươi sợ thì thôi.
Không đợi Vân Tranh trả lời, lấy từ trong lòng một cái bao vải ấn vào lòng y rồi thúc ngựa đuổi theo Đổng Chiên, hòa vào đội ngũ dài dằng dặc, Vân Tranh mở bọc vải ra, không ngờ là là bộ trang sức bằng noãn ngọc, cầm còn ấm.
- Sau này nếu thực sự gặp nhau trên chiến trường, ta sẽ tha ngươi ba lần. Lẩm bẩm câu đó xong, Vân Tranh quay đầu ngựa, khẽ kéo cương, con ngựa dựng vó hí vang, y chỉ tay về phía trước, hô lớn với đội ngũ: - Xuất phát, mục tiêu là Ngân Châu!
- Tuân lệnh.
Hai trăm người đồng thanh đáp lại, làm Ngỗi Minh ngồi trên ngựa có chút sửng sốt, vừa rồi Vân Tranh thể hiện ra tư thế oai hùng, khác hẳn sự nhũn nhặn trước đó.
Tôn thất chỉ vung roi đét lên đầu la, chiếc xe la đi đầu liền hướng về phía đông, Hàn Lâm chỉ cần có xe để ngồi là không chịu cưỡi ngựa, Vân Tranh nhìn thấy ông ta cưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573962/quyen-4-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.