Vân Nhị mang tới bánh bao Tịch Nhục gói, Vân Tranh rất thích, Lục Khinh Doanh không làm được, nàng làm canh ngân nhĩ, bánh bột mì, dùng đủ thứ gia vị pha ra thứ trà như canh cũng ngon, chỉ là mấy thứ đó Vân Tranh chẳng thích, ghét nhất là canh ngân nhĩ, thứ đó trơn như nước mũi vậy, chỉ liên tưởng đã thấy ghê.
- Trong nhà ra sao rồi? Vân Tranh cầm cái bánh bao nguội ngắt ăn ngon lành, nếu ở nhà đừng hòng có chuyện y bỏ thứ này vào mồm, nhưng ở thư viện thì hết cách, nơi này rất nhiều câu chuyện cần cù khắc khổ để tiên sinh răn học từ không được tham ăn tục uống mài mòn ý chí, có lẽ vì thế thức ăn ở thư viện chỉ để người ta không đói thôi:
- Từ khi huynh đi, tẩu tử không được vui, Tịch Nhục thì bận tối mắt, phải tranh thủ thời gian mới làm được bánh bao cho huynh, cả Lam Lam tỷ tỷ cũng suốt ngày theo Tịch Nhục ra công trường, giờ đen đi nhiều rồi, không còn là tiểu mỹ nhân như nước nữa.
- Đại ca, sao cứ phải bận rộn như vậy, huynh nhất định phải đi học à? Đệ thấy không cần, chúng ta định sống vui vẻ thống khoái cơ mà, giờ trong nhà buồn lắm, chẳng mấy ai cười nữa, mọi người lặng lẽ làm việc của mình, Lão Liêu chốc chốc lại ngó ra cửa, ai cũng mong huynh về.
Vân Tranh buồn rầu mất cả hứng ăn, y cũng không muốn thế này, nhưng không phải cứ mang kiến thức hậu thế tới là có thể xưng hùng xưng bá, đạp vào mặt người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573886/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.