Muốn tổ chức thủy lục đạo tràng thì nhân số phải đạt tới số đại diễn, theo kinh dịch đại diễn có năm mươi số, trừ một là còn bốn chín, tức là khi đó trong đại điện có bốn mươi chín người, người bỏ chạy là Vân Tranh. Còn về phần ngoài điện, số người bị chấn động, gạch ngói làm chết thì không biết có bao nhiêu, nhiều đạo sĩ danh tiếng như thế chết đi, chớp mắt uy vọng đạo gia trong đất Thục rơi xuống đáy vực.
Khi tri phủ Triệu Chi Đồ và phán quan Lỗ Thanh Nguyên tới Thừa Yên quan, nhìn thấy cảnh hoang tàn chết chóc đó thì đều biến sắc, viên gạch bay xa nhất tới hơn hai dặm, cột lớn tới một người ôm không xuể cũng gãy làm đôi, còn nửa mái hiên đè lên cây bách cổ thụ, chuông đồng mấy trăm cân lăn tới trước sơn môn, có thể hình dung được lúc đó kinh khủng thế nào.
Chuyện này sức người không làm nổi, chỉ có thiên tai, hoặc thiên phạt.
Khi bọn họ không biết phải đem sự kiện đáng sợ này báo lên Biện Lương thế nào thì bách tính đã giúp họ có lời giải thích hoàn mỹ nhất.
Một đạo sĩ ngồi trên đống gạch vụn, run run gào khóc: - Thiên lôi, đây là thiên lôi giáng thế, Thừa Yên quan ta rốt cuộc đã tạo tội nghiệt gì mà bị trời phạt thế này?
- Lão sống ở Thành Đô sắp hết nửa đời người rồi mà lần đầu nhìn thấy cảnh đó, một quả cầu lửa từ trong mặt trời bay ra rồi rơi xuống Thừa Yên quan, sau đó có tiếng như long ngâm kinh khủng, đến con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573863/quyen-2-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.