Vanh Tranh giọng lạnh nhạt: - Đừng vội, lát nữa tới lượt ngươi thôi.
Cho Hàm Ngư uống liền năm hũ, tới khi bụng hắn phình lên như trống, dẫm mạnh một phát, Hàm Ngư kêu lớn, miệng như suối phun, vòi nước bắn lên cao trộn lẫn những thứ vừa mới ăn.
Vân Tranh mặc cho Hầu Tử khóc gào, vẫn liên tục dẫm chân lên bụng Hàm Ngư, cười nhìn mồm hắn không ngừng phun nước.
Tới khi khi dẫm không phan ra gì nữa, Vân Tranh lại đi múc nước đổ vào, lần này chỉ múc hai vò, dưới ánh mắt tuyệt vọng của Hầu Tử, dẫm mạnh lên bụng Hàm Ngư, lần này chỉ phun ra toàn nước.
- Ngươi có biết không, ở biển có một loại cá, chúng dùng mũi phun nước, nhìn này, huynh đệ của ngươi cũng biết đấy. Vân Tranh nói rồi dùng toàn lực dẫm một phát, lần này Hàm Ngư phun ra cả máu:
Hầu Từ nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn, hắn chưa bao giờ cầu xin ông trời cái gì, lần này hắn xin ông trời cho mình và Hàm Ngư chết thật nhanh chóng, nhưng ông trời không thấy đâu, chỉ có giọng nói độc ác của tên Trương Đại Hổ kia: - Hẩu Tử, tới lượt ngươi rồi.
Nước liên tiếp đổ vào miệng, Hầu Tử như cái xác không hồn, Hàm Ngư chết rồi, nó không thiết sống nữa, từ nhỏ hai đứa chúng nó đã sống với nhau, một đứa kiếm được cái ăn sẽ để lại cho đứa kia, Hàm Ngư không biết bao lần chịu đòn thay cho nó.
Miệng Hầu Tử phun ra cái vòi nước rất cao, Vân Tranh nghe được nó thều thào "đợi ta", cười toe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573805/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.