Theo thói quen mặt trời vừa ló rạng là dậy, hôm qua trời tạnh ráo là thế, sao hôm nay lại mưa rồi, Vân Tranh rầu rĩ, hôm nay phải đo đạc phân chia đất ở công trường, nghĩ tới cảnh làm việc trong mưa phùn gió bấc thế này, y chẳng muốn ra khỏi nhà chút nào.
Cắn răng một chút, làm thêm 15 ngày nữa thôi là xong việc.
Vân Tranh rốt cuộc đã hiểu ra vì sao mỗi năm phải làm lao dịch, một đám binh tướng óc heo dựa theo suy nghĩ của mình tu sửa thành phòng, nghe nói mỗi năm triều đình đều phát xuống trận đồ, bọn họ làm theo trận pháp, rặng núi ở gần đó bị đào thủng lỗ chỗ, đợi tới mùa xuân mưa to đất đá xuống là thành công cốc hết.
Trừ thành trì tên núi, năm sau còn phải đào lại lần nữa, giờ đã có chỗ đang sụp rồi., c
Nhà Thương lão cũng có cái xe trâu, tính là một lao lực khỏe mạnh, tộc trưởng vốn chỉ cần đưa xe trâu tới là không phải đi lao dịch nữa, nhưng mà tiếc mỗi ngày 20 đồng tiền công, cho nên nhi tử cường tráng của ông phải ngày ngày đi vác đất.
Vân Tranh ngồi ngây ra tên xe trâu, khi qua tảng đá lớn, thấy vẽ ba con chim, còn có cục đá đè lên tấm vải rách, khỏi phải nói, đám Lại Bát săn được ba con chim, muốn Vân Tranh đổi thành vải. Nhìn thấy một con chim vẽ đuôi rất dài, Vân Tranh tươi tỉnh ngay, bọn họ bắt được gà lôi, lông nó làm chăn đệm, còn ưa chuộng hơn cả chăn da hổ dao báo.
Trong Đậu Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573748/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.