🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời đổ mưa lớn, hạt mưa rơi tí tách, vô tình che đi tầm nhìn của ra.



Ta lấy tay xoa xoa mắt.



Bấy giờ, ánh mắt ta vô tình hướng về cây vải bị sét đánh đổ ban nãy thì tình cờ phát hiện bức tường ở phía sau cây kia có một lỗ trống nhỏ.



Lỗ trống đó tuy hơi bé, thế nhưng so với cơ thể ta thì có phần lớn hơn.



Ta năm nay tuy đã lên 10 nhưng dáng người không khác gì trẻ lên 5, thân hình tương đối gầy gò, ốm yếu.



Và thế là, ta thuận lợi trốn khỏi Trương phủ thông qua lỗ trống ấy.



Ra đến bên ngoài, trời vẫn mưa tầm tã, xung quanh chẳng có lấy một bóng người.



Ta giương đôi mắt to tròn mọng nước ngước nhìn xung quanh.



Hiện trong đôi mắt là những cảnh vật vô cùng xa lạ mà trước giờ, ta chưa từng có cơ hội được nhìn thấy.



Ta lang thang nhưng một kẻ lữ hành, phiêu bạt trên những con đường xa hoa, mỹ lệ.



Ta nhìn cái gì cũng thấy lạ, cái gì cũng cảm thấy tò mò, hứng thú.



Ta cứ đi, cứ đi mãi nhưng vẫn chưa thể tìm được điểm dừng chân?



Tứ phương tám hướng, có nơi nào là nhà của ta?



À, ta bây giờ đã là kẻ (*) tứ cố vô thân, đứa trẻ không có nơi nương tựa rồi.



(*) Tứ cố vô thân: đơn độc, không có ai là người thân thích.



Thị lực ta ngày mỗi yếu đi, đầu ta quay như chong chóng. Cảnh vật trước mắt trở nên mờ mờ ảo ảo.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tuc-thuong-lac/2725326/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tri Túc Thường Lạc
Chương 5: Nhận nuôi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.