Editor: Táo đỏ phố núi
Hà Phỉ Phỉ lập tức đi xuống dưới lầu, dùng điện thoại bàn trong nhà gọi vào số điện thoại di động của mình, “Alô, Cố An Thành?”
“Ừ.”
“Cầm nhầm điện thoại di động rồi...... Ngày mai sẽ đổi lại, anh nhớ sạc điện thoại giúp tôi, cám ơn nhiều nhé.”
“Được.”
Hà Phỉ Phỉ cúp điện thoại, trong lòng có chút thấp thỏm. Cố An Thành...... Cũng sẽ không đoán được mật mã chính là sinh nhật của cô chứ...... Anh là người chính trực như vậy chắc sẽ không xem điện thoại diđộng của người khác đâu nhỉ! DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn
Ăn cơm tốixong, Hà Phỉ Phỉ ngồi trước máy vi tính, làm thế nào cũng không tậptrung suy nghĩ được, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đangsạc ở một bên.
Gào khóc, thật sự rất tò mò trong Microblogging Cố An Thành có cái gì nhỉ _(:3” ∠)_
Đấu tranh viết được mấy trăm chữ xong, Hà Phỉ Phỉ không nhịn được lòng hiếu kỳ của mình nữa, cầm điện thoại kia lên, tiếp tục thử nhập mật mã khácvào.
Có phải là...... Sinh nhật của cô không? Hà Phỉ Phỉkhông tự chủ được tim đập mạnh, mặt đỏ lên, trong lòng có một giọng nóiđang cười nhạo cô tự luyến, nhưng mà ngón tay vẫn nhập sinh nhật củamình vào theo bản năng.
...... Vẫn sai mật khẩu.
Hà Phỉ Phỉ không biết là thất vọng hay thở phào nhẹ nhõm, ném luôn điện thoại sang một bên.
Gõ chữ xong, Hà Phỉ Phỉ duỗi lưng một cái, xuống dưới lầu tìm một ít thứcăn để lấp đầy bụng, sau đó định về phòng tắm một cái rồi đi ngủ.
Đến mười một giờ, Hà Phỉ Phỉ vào Microblogging
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-thong-minh-cua-em-that-la-uong-phi/1478433/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.