Sau khi nói ra chuyện này, Tư Mậu Nam cảm thấy hơi lúng túng bèn đi tắm. Lúc bước ra, Dư Tuyển đang dựa vào cửa phòng tắm theo dõi anh, nhìn thấy khăn tắm quấn quanh hông anh.
Dư Tuyển nhướng mày, khóe mắt cười nói: "Em giúp anh như thế nào đây? Vừa rồi anh cũng không bảo gì."
Sự tích cực này của cậu khiến Tư Mậu Nam không biết làm sao. Dư Tuyển so với suy nghĩ của anh còn chủ động hơn, mà nguyên nhân của sự chủ động này lại đến từ chính anh - bạn trai của cậu, chẳng biết nên khóc hay cười.
Bệnh này của anh cũng không khiến mối quan hệ giữa họ trở nên căng thẳng hơn.
"Thì chính là..." Nhắc đến vấn đề này thật sự không dễ dàng, bởi vì chẳng phải chuyện ăn uống hàng ngày, mà rõ ràng mang theo tính riêng tư kín đáo, "Vẫn như trước đây."
Dư Tuyển nghiêng người tiến lên hỏi anh, khoảng cách giữa hai người chưa đến năm centimet, Tư Mậu Nam nhân cơ hội này hôn cậu một cái. Thật ra trong mắt Dư Tuyển, Tư Mậu Nam còn quyến rũ hơn, mới vừa tắm xong nên trên người anh mang theo hơi nước nhàn nhạt, mùi sữa tắm quyện cùng hương dầu gội đầu bạc hà thơm ngát.
"Trước đây thế nào? Đã nhiều năm như vậy, em làm sao nhớ được." Tất nhiên cậu vẫn nhớ, còn nhớ rõ ràng. "Em đi tắm trước, anh nghĩ xong thì nói với em."
Lúc hai người chia tay, Dư Tuyển còn chưa đủ mười tám tuổi, hai người cũng chỉ mới thử qua vỏ ngoài của trái cấm, chưa được nếm hết mùi vị, nhưng họ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-lieu/1659907/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.