Bệnh tình của Triệu Tinh không nặng cũng không nhẹ. Trước khi phẫu thuật, bác sĩ có nói vấn đề không quá nghiêm trọng, trong ngày là có thể xuống giường đi lại. Nhưng Triệu Tinh vừa tỉnh giấc, trán hắn lập tức rịn mồ hôi. Tuy rằng có thuốc giảm đau nhưng cũng vẫn sẽ rất đau.
Tôi vừa ăn cherry vừa hỏi hắn: “Đau lắm không?”
Triệu Tinh im lặng vài giây mới thật yếu ớt nói một câu: “Đau hơn cậu dùng roi quất tôi.”
Tôi vừa nghĩ xem đã bao lâu rồi kể từ lần cuối cùng tôi dùng roi quất Triệu Tinh, lại vừa an ủi hắn: “Chịu khó một chút, thấy bảo mấy tiếng nữa là sẽ hết đau đấy.”
Ánh mắt Triệu Tinh dừng trên quả cherry của tôi. Tôi xách túi cherry lên lắc mấy cái, nói: “Giờ cậu chưa được ăn đâu, chờ hai ngày nữa đi.”
“Cậu cũng đừng ăn……” Triệu Tinh thở dài, “Bác sĩ chưa đưa danh sách cho cậu sao? Cậu phải kiểm soát việc ăn trái cây có đường.”
“Ăn hết chỗ này rồi tôi sẽ không ăn nữa.” Đột nhiên bị Triệu Tinh nhắc nhở tôi cũng là người bệnh, trái cây trên tay cũng không còn ngọt nữa. Tôi đổi chủ đề, trực tiếp hỏi Triệu Tinh, “Chuyện viện trưởng Lê bị bắt là do cậu làm à?”
Triệu Tinh “Ừ” một tiếng, nói: “Là Lục Hoa làm.”
Tôi nhè hạt cherry ra, vứt vào thùng rác, nói: “Lần trước cậu đã đồng ý với tôi sẽ chờ một thời gian rồi còn gì.”
“Tôi cũng định là sẽ chờ, nhưng lúc phát bệnh, tôi suy nghĩ rất nhiều chuyện, cho nên không muốn chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-ky-cua-toi-gio-la-tay-choi/3488112/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.