Trợ lý, thư ký của Triệu Tinh và đội pháp lý của hắn đến nhanh hơn hắn. Tôi đưa tài liệu cho họ rồi quay lại phòng tiếp tục đào kem.
Tôi vừa mới ăn được nửa thùng kem thì nhận được cuộc gọi từ phía đoàn kiểm tra. Họ lịch sự mời tôi tiếp tục đến hợp tác điều tra vào chiều mai. Tôi ‘vâng’ một cái, cũng không thấy khó chịu gì.
Tận nhân lực, tri thiên mệnh. Đến Triệu Tinh tôi còn nhờ rồi thì nếu kết quả không như ý, tôi cũng chỉ có thể nói một câu: Tôi đã cố hết sức.
Tận nhân lực, tri thiên mệnh: Nghĩa là hãy cố gắng làm hết sức mình rồi thành bại thế nào mới biết được mệnh trời.
Ăn kem xong, tôi ngáp dài rồi chìm vào giấc ngủ thật sâu. Giấc ngủ này ngọt ngào đến nỗi khi mở mắt ra nhìn thấy “cảnh sắc” quen thuộc, tôi vẫn hoa mắt vài giây.
Tôi cử động thắt lưng, ngạc nhiên phát hiện tay chân Triệu Tinh đang đè lên người tôi. Chúng tôi rất gần, gần đến mức tôi có thể ghé lại gần cắn và đùa giỡn với thứ không thể mô tả được trên ngực Triệu Tinh.
Triệu Tinh dậy trước tôi, hắn hỏi: “Dậy rồi sao?”
Tôi ‘ừ’ một cái, nói: “Cậu bay chuyến đêm à?”
“Cảm động không?” Môi Triệu Tinh dừng lại trên trán tôi, mềm nhẹ như thể đang âu yếm: “Chút chuyện cỏn con này đã là gì.”
“Bởi vậy tôi cũng chỉ hơi cảm động mà thôi.” Tôi áp tay lên má hắn, ôm mặt hắn quan sát trong chốc lát, “Hình như cậu béo lên một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-ky-cua-toi-gio-la-tay-choi/3488083/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.