Hứa Nặc ngẩng đầu liếc nhìn tôi không nói một lời. Xét tính cách của anh thì anh không nhăn mặt bỏ đi luôn đã coi như là chừa cho tôi ít mặt mũi rồi.
Triệu Tinh gắp một miếng sườn tôi đặc biệt yêu thích, nhưng lại không phải gắp cho tôi mà lại gắp vào đĩa của hắn. Hắn vừa ăn vừa nói, “Thôi Minh Lãng, ăn mau một chút, tí chúng ta còn phải ra sân bay nữa.”
Phải nói Triệu Tinh cực kỳ có bản lĩnh. Hắn vừa nói vậy, ánh mắt của Hứa Nặc lập tức thay đổi, ý muốn bắt tôi giải thích. Việc này làm tôi thấy có chút buồn cười.
Tôi từ trước tới giờ đều không bao giờ để bản thân phải chịu thiệt, thích là cười thôi. Ánh mắt của Hứa Nặc dần dần biến mất trong tiếng cười của tôi.
Anh cũng không chất vấn tôi nữa, chỉ cầm đũa cắm đầu ăn tiếp.
“Buổi chiều tôi và Triệu Tinh phải ra nước ngoài. Dự tính sẽ đi ba tháng.” Tôi tùy hứng giải thích, đúng lúc lại bắt gặp ánh mắt phức tạp dị thường của Triệu Tinh, “Thủ tục cho anh tôi sẽ tìm người làm hộ. Không có vấn đề gì thì một tháng là xong. Nếu muốn, anh có thể ra nước ngoài đi chơi với tôi hai tháng.”
“Tôi muốn.” Hứa Nặc không chút do dự đồng ý, “Bao giờ làm xong thủ tục, tôi sẽ ra nước ngoài với em.”
“Thật ngoan.” Tay tôi chạm vào chỗ không nên chạm. Hứa Nặc không hề trốn tránh, thậm chí còn di chuyển về phía tôi. Tôi phát hiện anh đã càng ngày càng nhận thức rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-ky-cua-toi-gio-la-tay-choi/3488040/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.