Lãnh Nghệ nói: 
- Về điểm ngươi nói hung thủ này cả gan làm loạn là rất đúng, ta thực đồng ý. 
Nghe vậy, Đổng sư gia rất là cao hứng, miệng cười toe toét. 
- Nhưng, ta không quá đồng ý việc ngươi nhận định hung thủ là phản tặc triều đình. Bởi vì bọn cường đạo kia thường là tội phạm bị nha môn truy nã, bình thường còn tránh không kịp huống chi là đi gây án tại nha môn, trừ phi đó là bọn cướp ngục linh tinh. Vả lại, lấy bản lĩnh của bọn chúng muốn gian sát một nữ tử, chỗ khác không làm, tại sao lại chạy về nha môn để làm? Giết người thì nhanh ngưng muốn cướp hiếp thì lại cần khá nhiều thời gian. Nơi người đến người đi như nhà vệ sinh thật sự không phải là một nơi lý tưởng để gây án. Cho nên hung thủ không có khả năng là cường đạo. 
Đổng sư gia khen ngợi từ đáy lòng nói: 
- Lời nói của lão gia khiến lão nhân hiểu ra rất nhiều. 
Lãnh Nghệ nói: 
- Ta muốn tự mình thẩm tra bản án này, hãy nhanh chóng tìm ra điểm khả nghi mà phá án. 
- Lão gia đích thân phá án, tất nhiên sẽ dễ như trở bàn tay. 
Lãnh Nghệ cởi mũ ra, sờ sờ mái tóc ngắn lởm chởm của mình, ngại ngùng nói: 
- Chập nữa về nhà, nếu nương tử có hỏi ta sao lại thế này, ngươi hãy nói giúp ta để nàng khỏi phải lo lắng. 
Đồng sư gia vội vàng đáp ứng nhưng trong bụng lại cười thầm: “Đã biết như vậy, lúc trước sao còn khóc đòi xuất gia, ngay cả tóc đều cắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-huyen-gia-mao/48506/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.