– Hôm nay tan làm sớm, anh có đi ăn đồ Nhật không? – Hạ lương cầm túi lên, nhìn người đàn ông đang chậm chạp thu dọn đồ đạc trên bàn.
– Hôm nay tan làm sớm, anh có đi ăn đồ Nhật không? – Hạ lương cầm túi lên, nhìn người đàn ông đang chậm chạp thu dọn đồ đạc trên bàn.
Chỉ thấy người đàn ông ngẩng đầu, nở nụ cười ngại ngùng:
Cuối cùng thì anh cũng tới đón tui rồi.
– Không được, hôm nay anh có hẹn rồi.
Có đôi khi rảnh rỗi Liên Cảnh Uyên sẽ bắt đầu suy nghĩ, miêu tả lại dáng vẻ vốn có của “người kia”.
Trình Trạch Sinh nhịn cười, vươn tay xoa xoa tóc anh:
Hạ Lương vô cùng tò mò:
– Cục trưởng Hoàng, chú cũng không cần phải hỏi Trình Trạch Sinh đâu ạ, cậu ấy cũng không có nhu cầu.
Khi tới phòng đặt trước, Trình Trạch Sinh đã tới rồi, chiếc áo khoác gió màu vàng kem treo trên giá, hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu sắc nhẹ nhàng khoan khoái ở bên trong. Hắn vẫy tay với Hà Nguy:
– Tổ trưởng Hà, anh đang yêu đương hả?
Trình Trạch Sinh cũng bước tới, mở vuốt nó ra xem, chỉ thấy trên chân trái của nó có một nhúm lông màu nâu sậm, quả đúng là chú Ragdoll anh đã nuôi khi còn sống trong phòng 403 vào khoảng thời gian mất ký ức. Trình Trạch Sinh vô cùng kinh ngạc, nhìn ngó xung quanh, hai bên đều là tường, cánh cửa thông gió duy nhất ở đây vẫn còn đóng, nó chui ở đâu ra vậy?
Hà Nguy vui vẻ bế Stephen, không khống chế được khóe môi nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-hoan-hung-do/896749/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.