Đôi mắt Tri Dao long lên sòng sọc, nàng ta cười điên cuồng, đ.â.m chiếc trâm vào tim ta, nhưng sau khi đ.â.m xuyên qua lớp y phục lại không thể tiến thêm được nửa phân.
Nàng ta bị người hầu khống chế, ta chậm rãi từ tốn lôi chiếc gương đồng ngay vị trí tim mình ra.
“Muội muội tốt, cùng một sự tổn thất, sao ta có thể chịu được đến hai lần chứ?”
Tri Dao nhìn chiếc gương đồng trong tay ta hồi lâu, rồi đột nhiên cười lớn, ánh mắt không còn tỉnh táo nữa.
“Ha ha ha, lần này ta là dưỡng nữ, ta là nhị tiểu thư, ta muốn quản lý việc làm ăn, ta muốn chấp chưởng Châu gia!”
Nàng ta phát điên rồi.
12
Sức khỏe của lão phu nhân ngày một yếu đi.
Đại phu khéo léo nhắc nhở rằng chất độc còn sót lại rất khó loại bỏ, tốt nhất nên sớm chuẩn bị việc hậu sự.
Sau khi tiễn đại phu đi, ta nhìn thấy người đã đợi ta rất lâu, Lâm thị Thu Vãn.
Nàng ấy đã ngừng uống thuốc, sắc mặt đã lấy lại được chút sắc hồng, dáng người không còn gầy gò yếu ớt nữa.
Nàng ấy nhìn ta cười: “Tri Hành, bây giờ Châu gia do cô làm chủ, theo thỏa thuận của chúng ta, ta sẽ trở về quê nhà.”
Ta gật đầu, nói ra nghi vấn trong lòng: “Độc mà Châu Diệp chuẩn bị là Nhất kiến phong hầu, kế hoạch của chúng ta là đổi một loại độc khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-hanh/3645190/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.