Edit - Beta: Aochongdansieucap
---------
Tuy rất ít khi nấu ăn nhưng củi gạo mắm muối trong nhà đều có cả.
Đấy đều là đồ trước đó Giang Diễm mua để ăn lẩu còn dư lại.
Giang Diễm không đến mức cái gì cũng không biết làm, chỉ cần xem qua cách nấu là sẽ hiểu. Hắn chuẩn bị nấu cháo, lúc vo gạo không ánh chừng được lượng nước nên có chút chần chừ.
Trì Dao thấy hắn mân mê nửa ngày vẫn chưa bật bếp, cô đành lê thân mình vào trong xem thử.
Không giống như phòng bếp ở nhà cô, nơi này của Giang Diễm chủ yếu bày trí phòng ăn khá rộng, phòng bếp hay dùng lại chiếm diện tích không lớn. Cô đi vào, có Giang Diễm cao lớn đứng bên trợ giúp thế nhưng lại khiến gian bếp càng thêm chật chội, di chuyển cũng không thuận tiện, vướng tay vướng chân.
“ Cậu có nấu được không vậy?”
“ Em đang phân vân không biết hai ống gạo có đủ ăn không.”
“……” Trì Dao nheo mắt nhìn hắn: “ Cậu định nấu cả đồ ăn cho ngày mai à?”
Một tay cô siết chặt áo khoác, một tay với qua nắm lấy cổ tay hắn, lắc nhẹ ống đong đổ bớt gạo ra ngoài.
Chờ tới khi thấy đủ rồi, cô dừng động tác, thu tay lại.
“Được rồi, như vậy hẳn là đủ rồi đó.”
Cô vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn thẳng vào Giang Diễm, chợt nhận ra hắn đang nhìn cô không chớp mắt, không biết đã nhìn được bao lâu.
Đến gần mới phát hiện đồng tử của hắn có màu hổ phách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-diem/3040806/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.