🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ấn tượng của Mục Ôn Nhiên về Sở Duyệt dừng lại ở nhiều năm trước, là đôi tay ấm áp ôm lấy y kia cùng khuôn mặt nhu nhược tràn đầy nước mắt.

Bà thương bọn họ, nhưng lại yêu tự do hơn.

Năm đó Sở Duyệt mang theo Mục Ôn Thừa xuất ngoại, đi một mạch nhiều năm liền, trong khoảng thời gian ấy chưa từng về thăm đứa con trai khác của mình lần nào.

Sở Duyệt lựa chọn không sai, bà muốn chạy trốn khỏi nơi này, tránh thoát lao tù ngột ngạt, Mục Ôn Nhiên cũng từng muốn như vậy.

Những ngày đầu tiên khi mẹ bỏ đi, y luôn cực đoan, tính cách biến ảo không ngừng.

Mười hai mười ba tuổi năm đó, Mục lão gia tử lúc nào cũng thích nhắc đến Sở Duyệt lẫn Mục Ôn Thừa, há mồm ngậm miệng toàn là ‘em trai con giờ thế nào rồi’, ‘hôm nay có gọi điện thoại cho em trai con không’… Trong khoảng thời gian ấy, Mục Ôn Nhiên cực kì chán ghét mỗi khi nghe tới cái tên Mục Ôn Thừa này.

Điều này cũng khó trách, mang theo bên mình lúc nào cũng tốt hơn là bị bỏ lại.

Nhưng mà theo thời gian dần trôi, những ý nghĩ ấu trĩ đó lần lượt bị loại bỏ, chút ấn tượng hiếm hoi còn sót lại cũng bị phai nhạt gần hết. Đối với Sở Duyệt, Mục Ôn Nhiên không trách móc cũng chẳng ôm hi vọng, bà là người mẹ sinh thành ra mình, cũng chỉ đến vậy mà thôi.

Bên kia, Sở Duyệt giống như quá khứ, nói một tràng lời quan tâm, cuối cùng nói một câu: “Mẹ rất nhớ con.”

Mục Ôn Nhiên khe khẽ vỗ vỗ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-bi/436306/chuong-21.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tri Bỉ
Chương 21
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.