Nghỉ đông qua đi, Bạch Dịch bắt đầu phát dục, rất nhanh cao hơn Lộ Già nhiều.
Lộ Già sản sinh nghi vấn đối với chiều cao của mình.
Bình tĩnh mà xem xét, kì thật cậu không thấp, là do Mục Ôn Nhiên cao quá thôi. Mục Ôn Nhiên cao m89, Lộ Già đứng cạnh y, như đứa trẻ con đứng cạnh người lớn, thêm vào Lộ Già có một đôi mắt to tròn cặp lông mi dài cong vút, nhìn càng nhỏ tuổi hơn.
Đêm giáng sinh hôm ấy hai người nói rõ một số chuyện xong, Lộ Già vẫn cảm thấy Mục Ôn Nhiên coi cậu như một cậu nhóc.
Buổi trưa từ kí túc xá đi ra, Lộ Già rất nghiêm túc hỏi: “Thỉnh anh đặt em ngang hàng với anh.”
Mục Ôn Nhiên nghe vậy liền dừng bước, cúi đầu nhìn mũi chân, nói: “Được.”
Lộ Già: “…”
Mục Ôn Nhiên không dám đùa quá trớn, dạo này Lộ Già thường vờ giận hờn, ví như lúc này, cậu không quay đầu liền đi thẳng, đi được mấy bước, thấy Mục Ôn Nhiên không đuổi theo, liền dừng lại, bất đắc dĩ nói: “Anh có đi hay không?”
Mục Ôn Nhiên đi tới, Lộ Già lại bắt đầu: “Anh biết rõ ý của em không phải thế, ý của em là gì anh không biết ư? Em thấp lắm à? Em thấy tàm tạm mà… anh cứ cười miết là thế nào hả, em đang nghiêm túc nhé, anh nghiêm túc chút đi Mục Ôn Nhiên.”
Mục Ôn Nhiên xoa xoa đầu cậu: “Cấp ba còn có thể cao thêm nữa.”. T𝐫uyệ𝑛 chí𝑛h ở ﹟ T 𝐫ùmT𝐫uyệ𝑛﹒VN ﹟
“Anh xem anh cứ coi em là trẻ con mãi, em đã 15 rồi.”
“Đâu có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-bi/436300/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.