🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nửa thời gian nghỉ trưa trôi qua, Lộ Già nằm nhoài tại bàn, ngủ, ánh nắng chiếu vào, rọi sáng cả căn phòng, quang bụi nhiễm trên hàng mi dài, cậu hơi hé môi, nhẹ nhàng hô hấp.

Mục Ôn Nhiên đẩy cửa phòng học, liền nhìn thấy cảnh này.

Xem ra cuộc hẹn buổi trưa chỉ có một mình y quan tâm, còn Lộ Già lại chẳng thèm để bụng.

Mục Ôn Nhiên đi tới, ngăn lại ánh mặt trời, Lộ Già gãi gãi đầu, tiếp tục ngủ.

Mục Ôn Nhiên thấy mắt cậu xuất hiện quầng thâm, đoán chừng mấy ngày nay cậu ngủ không ngon, đưa tay khẽ chạm mi mắt Lộ Già, lẩm nhẩm: “Sao không đến tìm anh?”

Đại khái Lộ Già cảm thấy ngứa, mắt khẽ động, nghiêng đầu đi.

Trong phòng học to lớn chỉ còn hai người họ, Mục Ôn Nhiên rũ mắt ngắm nhìn thiếu niên đang say giấc nồng.

Quả thật Lộ Già lớn không ít, sẽ không luôn miệng gọi ca ca như trước, cũng không dễ dàng khóc trước mặt y, dần dần rút đi non nớt, trở thành một chàng trai khiến nữ sinh động lòng.

E sợ sau đó hai người sẽ càng ngày càng cách xa, Lộ Già có vòng xã giao của mình, hiện tại đã không mấy kề cận y rồi. Đại khái Lộ Già cũng đã nhận ra y là một kẻ chẳng có tí thú vị gì, muốn trốn khỏi y càng sớm càng tốt… Ám sắc trong đáy mắt càng ngày càng sâu, hoàn hồn nhìn khuôn mặt say ngủ của Lộ Già, Mục Ôn Nhiên kìm nén sự nôn nóng trong lòng, chạm vào tai trái Lộ Già một cái, mềm mềm.

“Lộ Già.” Giọng y rất dịu dàng,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-bi/436297/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tri Bỉ
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.