Edit: Nữ vương Nữ Nhi Quốc (KaiSa Team)
Trịnh Thư Ý là kiếp nạn của đời anh.
Lúc Thời Yến bước chân vào phòng cấp cứu, nhìn thấy Trịnh Thư Ý dựa vào ghế ngủ yên giấc, anh đã nhận định điểm này.
Anh không nói gì thêm, chỉ nhìn cô chằm chằm một hồi lâu.
Dường như, ngay từ lúc bắt đầu, anh đã từng bước thỏa hiệp với Trịnh Thư Ý.
Đến bây giờ, có lẽ anh đã lui tới điểm giới hạn.
Nghĩ vậy, Thời Yến bỗng cảm thấy nhẹ nhõm.
Về chuyện thích Trịnh Thư Ý, anh thật sự không có gì để biện giải, chỉ có thể thừa nhận.
-
Tiếng người trong phòng cấp cứu ồn ào, có người đến, có người đi, để lại dấu chân đọng nước.
Trịnh Thư Ý cúi đầu, im lặng rất lâu.
Lời của Thời Yến đã lần nữa đánh Trịnh Thư Ý vào tình cảnh không đất dung thân.
Như thể anh đang nhắc đi nhắc lại với cô rằng cô đã làm những gì, hơn nữa, sau khi hiểu rõ từng chữ một, Trịnh Thư Ý có thể cảm nhận được sự thất vọng và thất bại trong anh.
Một người kiêu ngạo như anh lại bị cô đùa bỡn tình cảm, lúc nói từ “kiếp nạn” kia ra khỏi miệng, chắc anh khó chịu lắm.
Nhưng mà anh đã tới.
Cho dù anh xem cô là kiếp nạn trong đời, anh vẫn tới.
Trái tim thuộc về anh bên trong Trịnh Thư Ý đang chìm trong bí cảnh tối tăm, mà khi anh xuất hiện, anh đã đem một tia ánh sáng đến.
Anh không rời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-nham/1146061/chuong-47.html