Edit: Không cần liêm sỉ chỉ cần Thời Yến (Kai’Sa Team)
Ngày mùng 5 Tết thường được gọi là Lễ Phá Ngũ*, bái thần tài, cúng quỷ nghèo, mỗi nhà đều nấu sủi cảo, sẵn sàng đón một năm mới đầy may mắn.
(*) Lễ Phá Ngũ [破五节] là một trong những ngày tết cổ truyền có lịch sử lâu đời của Trung Quốc. Bởi vì phong tục Trung Quốc cho rằng rất nhiều điều cấm kỵ đều có thể phá vỡ trong ngày này. Ngoài ra, trước đây, các cửa hàng lớn nhỏ thường đóng cửa từ Mùng 1 Tết và mở cửa vào Mùng 5 Tết. Mùng 5 tháng Giêng là ngày sinh của thần tài, vì vậy, mở cửa vào ngày này tất sẽ chiêu tài tiến bảo.
Nhà Trịnh Thư Ý cũng không ngoại lệ.
Chạng vạng tối, Vương Mỹ Như đang ở trong phòng bếp băm nhân sủi cảo.
Cửa sổ phòng bếp sát với cửa sổ phòng Trịnh Thư Ý, bà cố ý dùng sức để Trịnh Thư Ý nghe được sự bất mãn của mình.
“Cạch! Cạch! Cạch!”
Vương Mỹ Như cầm cán dao nện lên thớt như trút giận.
“Hai mươi mấy tuổi rồi, chỉ biết vùi đầu đi ngủ, có khác heo chỗ nào không. Tết nhất mà vừa về đã ngủ, tôi thấy nó trên giường suốt!”
“Cũng không biết ra phụ giúp, lười biếng như vậy, tôi thật sự không biết nó sống một mình ở Giang Thành như thế nào!”
Trịnh Túc cán vỏ sủi cảo, cười híp mắt nói: “Con cháu tự có phúc của con cháu, bà lải nhải nhiều như vậy làm gì?”
“Không phải miếng thịt trên người ông rớt ra đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-nham/1146057/chuong-43.html