Edit: Giang Triệt là của em (Kai’Sa Team)
Trịnh Thư Ý nói lời này, không ai dám nghi ngờ sự tự tin trong đó.
Dù sao mấy năm nay cô vào tạp chí, không ít đồng nghiệp tận mắt nhìn thấy vài giám đốc lớn công ty tài chính nào đó lấy lòng cô không hề che giấu.
Đã từng có người tặng hoa hồng hằng ngày đến công ty trong vòng hai tháng, nhìn bằng mắt thường cũng đủ thấy ân cần cỡ nào.
Thậm chí sau khi tin tức cô chia tay thầm truyền ra, vài đồng nghiệp nam trong công ty đã chớp lấy thời cơ, chỉ đợi xông lên.
Hứa Vũ Linh đã tự chứng kiến những sự việc này cho nên bây giờ cô ta không thể phản bác lại, chỉ có thể trợn mắt lên, mặt mày hết xanh lại trắng.
Xung quanh đó có bốn năm người, mặc dù mọi người ăn ý dời ánh mắt đi không nhìn vào mắt Hứa Vũ Linh, nhưng đều dựng thẳng lỗ tai, không một ai đứng ra hòa giải.
Bầu không khí lúc này đông cứng lại, có lẽ đến không khí cũng xấu hổ thay Hứa Vũ Linh.
Mãi đến khi một tiếng “Rắc” vang lên phá vỡ sự yên lặng này.
Tần Thời Nguyệt cầm chocolate trên tay, nhìn Hứa Vũ Linh cười như không cười: “Chị ăn miếng chocolate hạ hỏa không? Ngọt lắm.”
Ánh mắt Hứa Vũ Linh liếc qua sắc như dao, trừng mắt cứ như một giây sau là lông mi rụng đến nơi rồi.
Đột nhiên Đường Diệc ra khỏi văn phòng, nhìn về bên này.
Chị ấy vừa bị Hứa Vũ Linh ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-nham/1146036/chuong-22.html