Edit: Bạch cốt tinh [Kai’Sa Team]
Nụ cười này của anh khiến Trịnh Thư Ý hơi hối hận.
Sớm biết không bằng nói thẳng “Có phải ngài có ý kiến gì với tôi không”, ít nhất đối phương có thể cho cô một đáp án “Phải” hoặc là “Không phải”.
Bây giờ anh đứng ngay đó cười, nụ cười kia còn có vẻ không chạm tới đáy mắt, đổi lại ai mà không sợ.
Thời Yến tiến lên trước một bước, tới gần cô thêm chút.
“Sao cô lại cho rằng tôi muốn gặp cô?”
Trịnh Thư Ý tự tin ưỡn ngực, ném vấn đề trở lại: “Vậy nếu không thì ngài đánh trượt bản thảo của tôi ba lần là có ý gì?”
Lời nói của cô không kiêu ngạo không tự ti, thái độ kiên quyết, sắp xếp logic rõ ràng, còn có một chút tác dụng tẩy não.
Chẳng phải thế sao, bản thảo tôi viết tốt như vậy, ngay cả tổng biên tập chuyên nghiệp nhất cũng không tìm ra khuyết điểm.
Anh đánh trượt tôi ba lần, ngoại trừ muốn gặp tôi thì còn có thể có lý do nào khác nữa?
Nhưng Thời Yến chỉ hời hợt nói: “Không hài lòng.”
“Không hài lòng? Không hài lòng chỗ nào?”
Gió thổi qua, Trịnh Thư Ý quấn khăn quàng cổ lại, dáng vẻ hùng hồn giống như súng liên thanh nhỏ, cằm ngẩng cao lên, “Ngài chỉ ra xem, tôi sẽ sửa từng chỗ một, tôi không tin mình không sửa được.”
Cô nhìn Thời Yến chăm chú, khí thế không thả lỏng chút nào.
Đáng tiếc có người không để mình bị mắc bẫy.
Thời Yến cười khẽ, không có ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-nham/1146025/chuong-10.html