Người đàn ông này quá cao, cô không mang giày cao gót cũng chỉ cao đến vai anh.
Hàn Tư Thần cầm lấy phích cắm, duỗi tay bật điện. Hạ Vãn Tinh dựa người vào trong mép bàn, khoảng cách của hai người rất gần, tư thế mờ ám, cô như bị anh vây quanh trong góc, cả người như được cái bóng của anh ấy bao quanh, trông cô có vẻ rất nhỏ nhắn.
Vị trí của lò vi sóng và chốt cửa ở ngay nơi này, dây cắm không đủ dài, anh chỉ có thể đứng ở phía sau lưng cô, không ngờ cô lại đột nhiên xoay người. Hàn Tư Thần cũng giật mình, anh thu lại vẻ mặt và nhanh chóng bật nguồn điện, rũ mắt nhìn cô, khàn giọng nói: "Được rồi"
Hạ Vãn Tinh hoàn hồn.
Anh vừa định nhất chân lui về phía sau đột nhiên bị một cánh tay nắm lấy cà vạt, bước chân dừng lại, buộc phải cúi đầu. Trong đôi mắt đen thẳm hiện lên vẻ kinh ngạc, thấy cô đang bình tĩnh nhìn anh.
Sau khi Hạ Vãn Tinh nhận ra mình đang làm gì, cô có cảm giác "Đâm lao thì phải theo lao".
Vừa rồi trong phút chốc, cô theo bản năng túm chặt lấy anh dưới sự thôi thúc của lòng mình. Lúc này đầu óc thoáng tỉnh lại, cô có chút...
Hạ Vãn Tinh hít sâu một hơi, bắt gặp ánh mắt u ám của anh vẻ mặt cô bình tĩnh nhìn anh mỉm cười. Sau đó dưới anh mắt kinh ngạc của anh ấy, cô kiễng chân hôn lên đôi môi mỏng của anh.
Sau khi lướt qua môi anh, cô nhanh nhẹn buông cà vạt của anh ra không một chút lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-gheo-qua-muc/983115/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.