Uông Dĩ Bác lè lưỡi, duỗi ngón út về phía Hàn Tư Thần nói: Chúng ta ngoắc tay thành giao.”
Hàn Tư Thần cười , liền rất phối hợp với cậu mà đồng ý ngoắc tay.
Giọng nói của cậu bé truyền đến tai của Hạ Vạn Tinh rõ ràng từng câu một khiến cô hoàn toàn đơ cứng người, lúc sau có chút choàng váng, vẻ mặt khó coi không thể tin được.
Vẻ mặt choáng váng, kinh ngạc,khó tin đó đã dần dần bình tĩnh trở lại.
Ánh mắt có chút đờ đẫn nhìn chằm chằm vào cái bàn đó trong đầu “Ong ong” những dòng suy nghĩ lẫn lộn…
Anh ấy chưa có bạn gái cũng chưa kết hôn cho nên, đây là con nuôi hay con ruột?
Thế liệu Hàn Nhân có biết không?
Hạ Vãn Tinh càng nghĩ nhiều, cuối cùng chìm sâu trong dòng suy nghĩ đó càng nghĩ nhiều hơn.
Hàn Tư Thần vẫn luôn có cảm giác có ánh mắt ai đó luôn dõi theo mình, quay đầu lại theo bản năng, ngay lập tức đã đụng phải ảnh mắt của Lạc Hành Xuyên.
Anh sững người,đứng hình một giây, liền nhìn thấy bóng dáng của một người quen thuộc sau Lạc Hành Xuyên.
Ở đây gặp được cô ấy đúng thật là nằm ngoài dự tính.
Hàn Tư Thần khẽ cau mày,đang suy nghĩ về mối quan hệ giữa hai người thì đột nhiên ông chủ của LO bước tới chào hỏi, anh quay đầu khẽ gật đầu chào lại ông ta.
“ Quen à tiểu Hàn” Thành Phi cũng đã để ý đến bàn của bọn họ.
Hà Tư Thần cũng không giải thích nhiều “ Có gặp qua”.
Thành Phi liếc nhìn cô “ Cô gái đó rất xinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-gheo-qua-muc/983094/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.