Lê Đồng Đồng hầu như mệt mỏi ngồi phịch ở trên ghế sa lon. 
Cô nheo lại hai con mắt, nghĩ đến trận chiến tranh tình dục này có thể tạm thời nghỉ ngơi, không nghĩ tới bàn tay hạnh kiểm xấu lại đang trước ngực của cô không ngừng dao động. 
Rượu của cô bởi vì trận kích tình này, đã tỉnh hơn một nửa. Cô vô lực mở hai mắt ra, cho là anh chẳng qua là tinh nghịch. 
Không nghĩ tới, anh cố đem cô kéo lại, bức cô không thể không mở hai mắt ra. 
Cặp mắt của anh thiếu đi ôn hòa bình thường, hé ra hung mãnh mà cô chưa từng gặp qua, hoàn toàn giống như là ánh mắt dã thú. 
"Duy Kỳ......" Anh muốn làm cái gì? Cô không khỏi nhíu lông mày, nhìn qua anh có chút lạ lẫm. 
"Giúp anh." Nhâm Duy Kỳ kéo tay nhỏ bé của cô, trực tiếp che ở trên nóng bỏng của mình. 
Xem ra, anh còn vẫn chưa thỏa mãn. 
Miệng nhỏ của cô có chút mở ra, không nghĩ tới anh dũng mãnh như vậy, làm cho cô nhịn không được thờ dốc vì kinh ngạc. 
Thực tế khi bàn tay nhỏ bé của cô che ở thô thiết anh, nhiệt thiết còn chưa bừng bừng phấn chấn, nhưng so với độ ấm trong tưởng tượng của cô cao hơn một ít. 
Hai tay của cô nhẹ nhàng che ở trên mũi đao thịt của anh, ngây ngô không biết được bước tiếp theo phải làm như thế nào, chỉ biết dùng bàn tay nhỏ bé nắm ở nhiệt thiết của anh, nhẹ nhàng mà cao thấp khuấy động lấy, vốn là xụi lơ to và dài, lại như là vật còn sống, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-gheo-em-toi-nghien/110501/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.