Liễu Ngâm Nguyệt vì hành động của hắn ngây ngẩn cả người! Nhưng chỉ ngây ngốc trong nháy mắt, nàng lại vội vàng tiếp tục ra vẻ ta đây, làm bộ mặt say mê , nhưng trong lòng lại suốt ruột muốn chết. Tên Tam vương gia này có vấn đề sao? Thật khiến nàng trở tay không kịp, không biết làm thế nào mới phải?
Nhưng lo lắng của nàng không tồn tại lâu , lập tức có người tới phá đám tình cảnh này.
“Vương gia, ta vẽ xong rồi, xin vương gia bình luận.” Khương Ngọc Dung ôn nhu thỉnh cầu .
“Vậy sao? Đem đến ta xem.”
Khi nha hoàn của Khương Ngọc Dung đem bức họa trình lên Lí Văn Tĩnh, lúc đó hắn tiếp nhận nên cánh tay ôm Liễu Ngâm Nguyệt cũng thả lỏng, để nàng có cơ hội để lặng lẽ thoát khỏi vòng tay đó.
Lúc Lí Văn Tĩnh còn đang bình luận bức họa kia, Liễu Ngâm Nguyệt liền nhận được mấy cái liếc mắt lạnh như băng của Khương Ngọc Dung, nhưng nàng chỉ thong dong nhìn thẳng đáp lễ mỉm cười.
Trong nháy mắt Khương Ngọc Dung giật mình ngây ngốc, nhưng sau đó vẫn mở to mắt quan sát.
Liễu Ngâm Nguyệt này cư nhiên không sợ cái liếc mắt của nàng? Quên đi, một nữ tử như Chung Vô Diệm vậy, nàng không cần để trong mắt, vương gia nhất định do nhất thời cao hứng, nên mới để ý đến nàng, toàn bộ kinh thành này ai chẳng biết Tam vương gia phong lưu thành tánh, chỉ cần không trở ngại chức vị vương phi của nàng, bất luận kẻ nào cũng không cần để ý.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-dua-long-vua/3083091/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.