“A!” Khương Ngọc Dung nhẹ la lên .
“Sao vậy?” Lí Văn Tĩnh nhìn về phía Khương Ngọc Dung.
“Hoa này có gai.” Nàng chăm chú nhìn ngón tay ngọc nhỏ dài của mình, ngón trỏ trắng như tuyết chảy ra một dòng máu đỏ tươi, tạo thành một sự đối lập mãnh liệt.
Khương Ngọc Dung khẽ nhíu mày, bộ dáng đau đớn nhăn nhó của nàng, nam nhân mà nhìn thấy chỉ sợ nhịn không được thương tiếc động lòng, chỉ có điều, Lí Văn Tĩnh không nói gì cười nhạt. Hai nữ nhân này đấu qua đấu lại, nếu so sánh thì Khương Ngọc Dung có vẻ cao tay hơn, mà hắn bình thường thì thấy nhiều rồi.
“Để bổn vương xem.”
Lí Văn Tĩnh nắm lấy tay nàng, kêu cung nữ đem khăn đến để lau vết máu cho nàng, ôn nhu xoa xoa.
Cảnh tượng này làm bao nhiêu thiên kim khác nhìn thấy rất hâm mộ, còn Dương Yến Yến dĩ nhiên bực mình vô cùng .
Lí Văn Tĩnh đưa mắt tìm bóng dáng của Tô Thiến Nhân, nàng đứng ở cuối đám người, đang cùng Liễu Ngâm Nguyệt tán gẫu rất cao hứng. Hắn nhìn thấy rất buồn bực, Thiến Nhân sao lại quen biết thân thiết với một nữ tử phàm tục như thế?
Phát hiện Lí Văn Tĩnh đang nhìn về phía mình, Liễu Ngâm Nguyệt lập tức giả khát vọng như sài lang nhìn thấy gà con , mị hoặc nhìn hắn, làm cho Lí Văn Tĩnh nhịn không được rùng mình, vội vàng xoay người làm như không thấy gì.
Liễu Ngâm Nguyệt thấy thế, liền quay đầu cười trộm, Tô Thiến Nhân nhìn nàng như vậy, lắc đầu quở trách nàng làm vậy là không phải .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-dua-long-vua/20955/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.