Dụ Viên yên tâm đi làm cơm tối, Đường Tâm Duyệt nói nàng đang trên đường trở về.
Nàng ra ngoài tùy tiện mua sắm, thuận tiện muốn biết rời Đường thị rồi nàng còn có thể làm việc gì, ngay cả cha ruột cũng có thể bán con gái, quyền kinh tế không nắm trong tay dù sao cũng thấy lo lắng.
Đi một vòng, tức giận trở về.
Có lẽ vì bình thường hay lộ mặt quá, dù không được mọi người biết đến như ngôi sao, nhưng các quản lý cấp cao vừa nhìn thấy tên của Đường Tâm Duyệt lập tức nghĩ đến Đường tiểu thư, tìm một công việc đối với người bình thường mà nói không có gì khó, nhưng đối với Đường Tâm Duyệt mà nói thì rất khó.
Có lẽ đây là lý do vì sao Đường Thiên Lộc an tâm cho Đường Tâm Duyệt bỏ nhà đi, nàng vốn không có tiền, lại không có chỗ nào nhận, dù cho có Đường Tâm Thừa tiếp tế, chỉ cần người làm cha như ông bắt chặt lỗ hổng kinh tế, Đường Tâm Thừa cũng sẽ bị nắm trong tay. Gừng càng già càng cay.
Đường Tâm Duyệt đã sớm dự liệu được, không có bao nhiêu tức giận, tràn đầy trong đầu lúc này chỉ có một ý nghĩ: Người trong thiên hạ đều muốn hãm hại trẫm, cha ruột cũng như vậy.
Mãi đến khi trở về tiểu khu Ninh Hưng, đi vào gian phòng tràn đầy mùi cơm nước kế bên nhà, tâm tình nàng mới bình phục một chút.
Hành Cuốn chạy vọt qua như quỷ đói đi đầu thai, chỉ nghe Dụ Viên tay cầm xẻng đột nhiên khóc than một tiếng: "Hành Cuốn mau lấy móng vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-dua-khon-thu/190814/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.