Hứng thú vẽ tranh của Đường Tâm Duyệt chân thực giống như tình yêu với Hành Cuốn vậy, chỉ là cho đến nay hành vi và cử chỉ của bản thân bị gia đình hạn chế, cho nên đến bây giờ cũng không thể bày tỏ sự cuồng nhiệt của mình. Nhưng mà hiện tại có thể rồi.
Một lần nữa nàng mở trang truyện ra, dựa theo nhân vật trong quyển truyện bắt đầu phác họa, nét vẽ của Đường Tâm Duyệt rất tùy tâm, rất nhanh nàng chỉ biết nàng không thích hợp, bởi vì cùng một câu truyện nhưng thể hội của mỗi người mỗi khác nhau.
Nhân vật trong truyện à... Đường Tâm Duyệt suy nghĩ một chút, dựa theo ý tưởng của bản thân, bắt đầu quá trình vẽ tranh nàng yêu thích nhất.
Không cần lo sợ bị người quấy rối, cũng không cần lo lắng bị người phát hiện, cũng là một việc khiến nàng vui vẻ sau khi bỏ nhà đi.
Cơm trưa của Dụ Viên ăn ở căn tin trường học, lúc ăn cơm nàng bắt đầu lo lắng cơm hộp tình yêu nàng làm cho Đường Tâm Duyệt có bị lạnh hay không, lạnh ảnh hưởng đến hương vị, Đường Tâm Duyệt thấy dở thì làm sao đây? Để lại cho nàng mấy quyển truyện bách hợp có thể quá đột ngột hay không? Lỡ như Đường Tâm Duyệt mâu thuẫn thì làm sao bây giờ? Trước suy sau nghĩ cảm thấy bản thân quá lỗ mãng, cho nên tâm tình cũng không tốt theo. Cô Hồ bưng mâm ngồi trước mặt Dụ Viên: "Cô Dụ, cô làm sao vậy?"
Dụ Viên cau mày: "Tôi... hôm nay tôi làm một chuyện rất lỗ mãng, sợ làm người ta giận. Lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-dua-khon-thu/190811/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.