Nếu như Đường Tâm Duyệt nghe nàng nói như thế, chắc chắn sẽ tức giận, Dụ Viên là một tiểu giáo viên, làm sao có thể nuôi nổi Đường tiểu thư? Nuôi không nổi còn muốn cưới? Chỉ có nước gả thôi nha!
Nhưng đương nhiên, bây giờ nàng đang bận rộn, đang lo chuyện truyện tranh.
Ban biên tập gửi tới một chồng bưu thiếp muốn nàng kí tên, vốn chính là một chuyện bình thường, nhưng nàng phải ẩn núp để không bị phát hiện. Vì vậy trong một buổi trưa bầu trời sáng sủa không khí trong lành, một mình nàng bao một phòng trà, ngồi ở trong kí tên.
Bánh quy của Dụ Viên làm xong rồi, Đường Tâm Thừa đã đi lấy. Bởi vì Đường Thiên Lộc giám sát quá chặt, đến nỗi Đường Tâm Duyệt không có cách nào tự mình đến tiểu khu Ninh Hưng.
Kí xong phải gửi lại bưu thiếp, sau đó đưa cho độc giả may mắn, bánh quy cũng vậy, phải gửi đi trong ngày, nếu không vị sẽ không ngon.
Biên tập cho nàng mấy cái địa chỉ, Đường Tâm Duyệt liền gửi theo những địa chỉ được cho, đương nhiên không có tên của Dụ Viên, bằng không vừa gửi bánh quy đi liền bị lộ.
"Đường tiểu thư, chị muốn nhiều bánh quy như vậy để làm gì?" Dụ Viên hỏi trong điện thoại.
Đường Tâm Duyệt chỉ trả lời qua loa: "Tặng bạn."
"Mặt trời lặn cũng đang tặng bánh quy, haiz, đáng tiếc tôi không có trúng thưởng, không biết bánh quy của Mặt trời lặn có ngon hay không!" Dụ Viên đưa mắt nhìn trần nhà tự hỏi.
Trong lòng Đường Tâm Duyệt biết Dụ Viên hoài nghi, bình tĩnh trả lời: "Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-dua-khon-thu/1420522/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.