Cô Hồ liền nổi da gà toàn thân, chờ một chút, bây giờ bỏ chạy còn kịp chứ? 
Đường tiểu thư không giống như trong truyền thuyết a! 
"Có cần hung tàn vậy hông?" Thiếu chút nữa cô Hồ khóc, "Tôi chỉ là một người qua đường A!" 
"Hừ!" Dụ Viên đứng chống nạnh, "Biết Đường tiểu thư ở đây người qua đường A cũng phải bị diệt khẩu, không phải cô thích coi phim truyền hình nhất sao?" 
Cô Hồ vậy mà lại không còn lời để chống đỡ, hình như người phát hiện bí mật lớn nào trong phim truyền hình, cuối cùng đều phải chết. 
Nhưng mà đây không phải phim truyền hình, vừa rồi cô Hồ xuống lầu Đường Tâm Duyệt liền ý thức được mình sai lầm, không cẩn thận lộ mặt rất dễ bị người ta nhận ra. 
"Có chuyện gì từ từ nói!" Cô Hồ giãy khỏi móng vuốt của Dụ Viên, "Tôi tới đưa đồ cho cô, cô để quên laptop ở chỗ tôi." 
Dụ Viên nhận lấy laptop, nhìn Đường Tâm Duyệt một chút. 
Đường Tâm Duyệt đã đi vào nhà rồi, nàng biết Dụ Viên sẽ xử lý được. 
Hành Cuốn suy nghĩ một chút, quyết định tới nhà Dụ Viên uống miếng nước rồi quay lại, dù sao đồ nhà người khác luôn ngon hơn nhà mình. 
Cô Hồ ở trong nhà Dụ Viên nói chuyện, đương nhiên là nói về Đường Tâm Duyệt rồi. 
"Cô Dụ, tại sao Đường tiểu thư lại ở đây? Bao lâu rồi? Tại sao? Lúc trước người ngồi xe công cộng thật sự là cô ấy à? Có quan hệ gì với cô?" Câu hỏi của cô Hồ bắn liên thanh tới. 
Dụ Viên nắm tóc: "A, cô hỏi nhiều như vậy sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-dua-khon-thu/1420520/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.