Kỷ Lan để Bạc Hà nghỉ ngơi trong chốc lát, nhẹ nhàng nói: “Đi tắm đi!”
Lúc này Bạc Hà bị ép buộc đến mức sức để di chuyển cũng không có, nhưng cứ dính dính như vậy cô cũng không chịu được mà cũng không sạch sẽ cho lắm, liền gắng sức mà ngồi dậy. Không nghĩ tới Kỷ Lan sau một hồi chiến đấu hăng hái đến vậy mà bây giờ vẫn còn sức để bế cô đi vào phòng tắm.
Bây giờ Bạc Hà mới phát hiện trên đùi chảy xuống một ít chất lỏng, liền vô cùng ngạc nhiên, nhớ tới chút chuyện vô cùng quan trọng kia lập tức hỏi lại anh: “Anh vừa rồi làm hoàn toàn sao?”
“Uhm, làm toàn bộ, em không cảm giác được gì sao?” Kỷ tiên sinh cảm thấy hơi thất bại, mấy cú thúc mất hồn cuối cùng chẳng lẽ không làm cho cô cảm thấy dục tiên dục tử sao? Tại sao làm xong hay chưa xong cô cùng hoàn toàn không hề có cảm giác gì là sao?
Bạc Hà nghe anh nói xong, lúc này liền nổi bão, đáng một cái vào ngực anh cả giận nói: “Anh đã hứa là là sẽ không làm toàn bộ mà!”
Kỷ Lan cười nói: “Đó là lần đó, hôm nay là đêm động phòng em nhẫn tâm để anh bỏ dở giữa chừng sao? Anh đã để hàng tồn bao lâu nay, không cẩn thận lại thành hàng biến chất hết thì sao?”
“Vậy sao anh không mang bảo hiểm vào?”
“Anh tặng em một tá Durex, kết quả một cái em cũng không bỏ ra giờ lại trách anh là sao?”
Bạc Hà nghĩ sao em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc/1985922/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.