Nghiêm Vị thấy Bạc Hà hơi xấu hổ, liền thay đổi đề tài: “Cậu đang làm ở đâu vậy?”
“Làm kế toán ở một doanh nghiệp tư nhân nhỏ. Còn cậu? ”
“Làm trong ngân hàng, cứ 3 ngày được nghỉ một ngày, hôm này là ngày nghỉ nên đến trông thay tên kia một buổi.”
Bạc Hà hiếu kì hỏi: “Cậu làm thế nào mà quen Kỷ Lan.”
“Cậu không biết nó? Nó học lớp bên cạnh lớp mình, cùng khóa, là thành viên hội sinh viên, học đại học đã rất nổi tiếng rồi, sau khi ra trường thường xuyên tham gia họp lớp, rất thân thiện.”
Bạc Hà cười cười: “Tớ không nhớ, mấy hôm trước mới biết cậu ta cũng học đại học Z.”
Hai người tiếp tục cùng nhau tán gẫu, vài năm không gặp nên cũng có thật nhiều chuyện để nói.
Kỷ Lan ngủ đến trưa, thấy đã là12 giờ, liền nhanh chóng chạy đến bệnh viện. Vào phòng bệnh, thấy Nghiêm Vị ngồi ở mép giường, đang cùng Bạc Hà tán gẫu rất vui vẻ.
Bạc Hà ngồi đối diện với của sổ, ánh mặt trời làm làn da cô trắng hồng, lộ ra nét thanh xuân không giấu diếm, khuôn mặt thanh tú điềm tĩnh. Lúc này anh mới biết lúc cô cười còn có một núm đồng tiền nho nhỏ, bình thường không nhìn rõ, chỉ khi cô cười mới thấy.
Kỷ Lan đừng ở cửa, chào một câu: “Lão Nghiêm đi, tôi mời cậu ăn cơm.”
Nghiêm Vị cười hớn hở đứng lên: “Bạc Hà cậu đi cùng với chúng tôi luôn được không?”
Bạc Hà vội vàng từ chối, Kỷ Lan đứng ở một bên không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc/1985853/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.