Trong đội cai quản khu bỏ hoang ở Khả Khả Tây Lý, Thanh Hải.
 
Có một thứ gì đó ướt ướt, mềm mềm đang lau mặt và cổ mình.
 
Ai đó đang cởi cúc cổ áo sơ mi.
 
Trong cơn mơ màng, Ôn Huyền đánh hơi được mùi nguy hiểm, cô vô thức nhíu mày, vươn tay ra chống cự.
 
“Không được, không được động vào tôi...” Đầu cô nặng nề, đau như búa bổ.
 
Đối phương là ai, tại sao lại cởi quần áo của cô...
 
Ngay sau đó, bàn tay đang vươn ra của cô bị người kia bắt lấy,kéo vòng lên trên đầu cô và giữ chặt lại.
 
Đổi phương tiếp tục cởi chiếc sơ mi của cô ra.
 
Ôn Huyền mơ hồ hoảng hốt, cô vung mạnh tay theo bản năng.
 
Người đàn ông la lên vì bị cào ba vết từ mang tai xuống mạn cổ.
 
Một, hai giây sau, vết cào ứa máu.
 
Người đàn ông không làm gì nữa.
 
Không biết qua bao lâu sau, khi thấy cô nằm im không nhúc nhích gì nữa, anh ta mới lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, sau đó cúi người tiếp tục hành động vừa nãy.
 
Bởi vì vừa mới cử động mạnh, không biết đã bị đụng đến chỗ nào mà cô lại lâm vào hôn mê, nhếch nhác nằm im không nhúc nhích, để mặc anh ta muốn làm gì thì làm.
 
***
 
Ôn Huyền tỉnh lại vì nổi giận.
 
Cô cứ tưởng mình chỉ mơ một giấc mơ đáng phẫn nộ và xấu hổ, nhưng khi tỉnh lại mới phát hiện không phải mơ, mà là thật! “Cô tỉnh rồi à?” Một người phụ nữ mặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-vuot-gioi/3474099/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.