*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Kẹo Mạch Nha
Mẹ Lục cảm thấy Tống Nhiễm ở chỗ này, hoàn cảnh không được tốt lắm, vừa lúc nhà bà có căn hộ trống, liền nói ra, cũng không băn khoăn nhiều.
Bây giờ nghe con trai nói, mới hậu tri hậu giác (1),tự nhiên cũng không nói chuyện nữa.
(1) Hậu tri hậu giác: Sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra.
Lục Mộ Trầm từ trên sô pha đứng lên, cúi đầu nói với mẹ mình: "Mẹ, con vào xem Nhiễm Nhiễm, mẹ ngồi đây một lát nhé."
Mẹ Lục gật đầu: "Con đi đi, thuận tiện giúp Nhiễm Nhiễm chuẩn bị một chút."
Lục Mộ Trầm nhấc chân đi đến hướng phòng Tống Nhiễm, cửa không khóa, anh nhẹ nhàng đẩy một cái, liền mở.
Tống Nhiễm đã dọn đồ gần xong, còn đang suy nghĩ thiếu cái gì nữa, ngồi xổm trước ngăn tủ.
Ngăn tủ này là cô tự mua, có thể gấp lại, đặt ở trong phòng, một cái nho nhỏ.
Lục Mộ Trầm đi vào, đóng cửa lại: "Có cần anh giúp không?"
Lúc anh đi vào, Tống Nhiễm liền nghe thấy tiếng, cũng không quay đầu lại, chỉ nói: "Gần xong rồi,anh ngồi một lát đi."
Khi nói chuyện, lại lấy từ trong ngăn tủra một cái váy, gấp xong thì cất vào cặp.
Ngăn tủ rất nhỏ, là ngăn tủ Tống Nhiễm tự mua, có thể gấp lại.
Đây là lần đầu tiên Lục Mộ Trầm vào phòng Tống Nhiễm, mắt đánh giá khắp nơi, phòng rất nhỏ, đồ đạc cũng rất cũ, nhưng được Tống Nhiễm trang trí tạo cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-vao-long-anh/1100889/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.