*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Kẹo Mạch Nha
Lục Mộ Trầm nhìn chằm chằm tấm ảnh kia thật lâu. Thở dài, cuối cùng đứng lên. Cầm điện thoại, đi sang một bên, mở mục thông tin ra, gọi điện cho Từ Hạo.
Bên này, Từ Hạo đang nói chuyện phiếm với mấy nữ sinh lớp một, tán gẫu rất vui vẻ, mặt cười vui vẻ, gọi là sáng lạn, thế cho nên Điện thoại trong túi quần kêu cả buổi cũng chưa nghe thấy.
Về sau vẫn là có một nữ sinh nhắc nhở điện thoại cậu đang kêu, cậu mới lấy điện thoại ra, không chút để ý nhìn lướt qua.
Nhưng mà lúc cúi đầu, thì thấy tên Lục Mộ Trầm thình lình trên màn hình, mắt cậu sáng lên, giây tiếp theo, lập tức ấn vào nút nghe.
Điện thoại một hồi, Từ Hạo cười hắc hắc, nói: "A, Lục ca, cậu không vội ăn sinh nhật của bà, sao lại gọi điện cho tớ?"
Ngữ khí ái muội, thập phần thiếu đòn.
"Từ Hạo, có phải da cậu ngứa rồi phải không?" Thanh âm Lục Mộ Trầm lạnh như băng từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, cách màn hình còn có thể cảm nhận được lúc này tâm trạng có bao nhiêu không vui.
Trong lòng Từ Hạo đắc ý, cười hì hì, biết rõ còn cố hỏi: "Ca, nói thật,anh tìm em có việc gì?"
Lục Mộ Trầm: "..."
Thấy Lục Mộ Trầm không nói lời nào, khóe miệng Từ Hạo càng cong. nhưng thật ra cậu rất muốn biết, lão cán bộ vạn năm chưa nở hoa này còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-vao-long-anh/1100863/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.