Giang Triệt cúp điện thoại xong đi tới, Dương Thư nhanh chóng cất điện thoại đi, chủ động bắt chuyện. 
Cô nhấp môi dưới, do dự hồi lâu mới nói: “Anh hai, Khương Bái nói anh ấy không có quần áo để mặc, có thể mượn của anh dùng một chút được không?” 
Giang Triệt cất điện thoại đi, hơi nâng cằm: “Dì Ngô đã chuẩn bị rồi, ở trên sô pha trong phòng khách, cầm lấy đưa cho cậu ta đi.” 
Dương Thư nói cảm ơn, chạy vào nhà. 
Dì Ngô quả nhiên đã chuẩn bị một bộ quần áo mới đặt ở đây, Dương Thư cầm đem lên lầu. 
Đứng ở cửa phòng ngủ dành cho khách, tai cô vẫn còn đỏ bừng, nghĩ đến chuyện vừa rồi. 
Khương Bái muốn tìm Giang Triệt để mượn quần áo, trực tiếp gửi WeChat cho anh cô là được, sao cứ phải hỏi qua cô làm gì? 
Còn không thì cứ nói thẳng với cô là được, sao còn quanh co lòng vòng không trực tiếp nói ra? 
Mấy lời mập mờ vừa rồi của anh, nhất định là đang cố ý trêu chọc cô! 
Vừa mới đồng ý làm hòa với anh, anh đã mặt dày vô sỉ trêu chọc cô. 
Đúng là gợi đòn mà! 
Dương Thư giận tái mặt, thở hổn hển, âm thanh gõ cửa vang lên rất to: “Cốc cốc cốc.” 
Cửa phòng ngủ nhanh chóng được mở ra. 
Khương Bái đứng bên trong, trên người chỉ trùm một chiếc khăn tắm, râu trên mặt đã biến mất, trở lại với dáng vẻ nhẹ nhàng, khoan khoái. 
Những giọt nước vẫn còn nhỏ xuống trên mái tóc anh, một sợi tùy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-trai-tim-em/1928605/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.