Khương Bái bị lời giải thích của Dương Thư làm cho tức đến đau thận.
Không biết cô lấy dũng khí ở đâu ra mà dám nói ra mấy lời này.
Là do hôm đó anh làm cô khóc chưa đủ thảm đúng không?
Khương Bái vuốt xương lông mày đang giật giật, đè nén cơn giận, không muốn cùng cô so đo.
Có điều nghĩ kỹ lại thì, cô nói chưa từng thấy qua của ai, cái này thì đúng là chuyện tốt.
Gặp người khác làm gì, sau này cũng không cần gặp nữa.
Nghĩ vậy, tâm tình của Khương Bái không hiểu sao khá hơn rất nhiều, khóe môi bất giác vểnh lên.
Dương Thư căn bản không thèm biết suy nghĩ của Khương Bái, lúc này vẫn cầm hộp lên như cũ nghiên cứu, một tay tra Baidu phổ cập thêm kiến thức.
Xem xong, cô tắt điện thoại, nói: “Tôi thấy kích thước cũng không khác biệt nhau mấy, lại còn co dãn nữa, có khi có thể dùng thật đó.”
“Hay là anh thứ một chút xem?” Nói rồi còn nhét hộp vào tay anh, để anh thửu.
Lời này của Dương Thư làm tròng mắt Khương Bái híp lại: “Thử?”
“Đúng vậy, không thử làm sao biết là nhỏ?”
“Thử thế nào?” Khương Bái nhấc mí mắt nhìn cô. “Hay ở thử ở đây, em giúp tôi thử nhé?”
Dương Thư: “…”
Loại chuyện này mà muốn cô giúp… không phù hợp cho lắm đâu?
Khương Bái đem hộp đồ kia ném ngược vào ngăn kéo, vẻ mặt lưu manh đẹp trai mang theo chút kiêu ngạo: “Không cần thử, chắc chắn nhỏ, nếu có thể dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-trai-tim-em/1928567/chuong-29.html