Dương Thư không chút phòng bị nên bị anh kéo vào, nước trong cốc cũng vẩy ra, vài giọt vương xuống sàn nhà.
Cô còn chưa tỉnh táo lại, cả người đã bị Khương Bái bao bọc giữa cánh cửa.
Khoảng các giữa hai người rất cần, quanh người anh tản ra hơi thở cường đại nam tính. Tim Dương Thư bụp bụp không ngừng: “Anh… anh muốn làm gì?”
Ngón tay thon dài của người đàn ông nắm lấy cằm cô, ánh mắt sâu thăm thẳm.
“Không phải tôi đã nói rồi sao?”
Anh cúi đầu sát lỗ tai cô, hơi thở ấm áp phả trên cổ: “Em mà ra khỏi phòng, coi chừng tôi ăn em.”
Giọng nói của anh trầm thấp, một tay cầm lấy cốc nước cô bưng, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mép cốc, cảm giác phóng đãng không bị trói buộc bởi bất cứ thứ gì.
Dương Thư nắm chặt ly nước của bản thân: “…”
Ánh mắt lạnh thấu xương của Khương Bái khẽ dò xét cô: “Không phải muốn tránh tôi à? Sao còn dám ra đấy lấy nước? Là khát hay đói rồi?”
Nói xong, anh cưỡng ép lấy mất cốc nước trên tay cô, tự nhiên mà uống một ngụm.
Dương Thư ngạc nhiên nhìn anh.
Đây là cốc nước cô thường dùng ở nhà, hôm nay đặc biệt đem đến.
“Trả lại cho tối!” Dương Thư vươn tay muốn giành lấy, nhưng lại bị cánh tay người đàn ông duỗi ra né tránh.
Nhìn dáng vẻ tức giận của cô gái nhỏ, anh bật cười: “Hôn thì cũng hôn biết bao nhiêu lần rồi, em còn sợ tôi dùng cốc của em? Lúc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-trai-tim-em/1928548/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.