Mặt mũi Khương Bái vất vả duy trì lại bị Doãn Toại không chút lưu tình phá vỡ. Hai người im lặng vài giây, Khương Bái không phản bác anh ta, tiếp tục uống rượu.
Doãn Toại nghĩ ngợi rồi đưa ra chủ ý cho anh: “Nếu không thể buông được thì cứ đuổi theo đi. Dựa vào quan hệ của luật sư Khương muốn tìm người còn khó sao?”
“Quả thật không khó tìm.” Khương Bái nhấp một ngụm rượu, nhếch mắt nhìn Doãn Toại: “Cô ấy là bạn đại học của em gái tôi, hai người còn là đồng nghiệp làm chung ở một studio.”
Khóe môi Doãn Toại mấp máy tựa như vô hình: “Vậy càng không dễ rồi.”
Khương Bái cụp mi xuống, ánh mắt anh xẹt qua một tia phức tạp. Thật lâu sau, anh thở dài: “Nếu như cô ấy có ý với tôi thì sẽ không không chào hỏi một tiếng đã bỏ đi như vậy. Một khi đã đi rồi, đuổi theo cũng không có ý nghĩa gì.”
Khương Bái tiếp tục rót thêm rượu, khóe miệng nhếch lên một tia chế giễu: “Chỉ là cảm thấy không thể tin được, lúc chơi thì rất bất chấp, sau đó nói đi liền đi. Lần đầu tiên tôi gặp người được tiêu sái như vậy, cảm thấy rất mặc cảm.”
Trong lòng anh nghĩ mãi vẫn không thông, nhìn sang Doãn Toại: “Cậu nói xem, sao em gái tôi lại quen với một người như vậy?”
Doãn Toại tiếp tục uống rượu, không trả lời lại.
______
Ngày hôm sau, Dương Thư bị tiếng lắp đặt chói tai dưới lầu đánh thức. Trước kỳ nghỉ lầu dưới nhà cô vẫn đang sửa sang, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-trai-tim-em/1928544/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.