Dương Thư không hiểu vì sao bản thân lại không phản kháng.
Bờ môi nóng bỏng của người đàn ông dán chặt trên môi khiến lông mi cô khẽ run rẩy, cảm giác mơ hồ như rơi vào một vòng xoáy.
Anh càng hôn càng mất khống chế, giống như muốn đem cơ thể nhu thuận của cô từng chút từng chút nuốt chửng vào bụng.
Rõ ràng là đang ở ngoài trời nhưng Dương Thư lại cảm thấy thiếu dưỡng khí.
Lồng ngực cô phập phồng, gò má không nhịn được mà đỏ ừng. Cô dựa theo bản năng mà bấu chặt cánh tay của anh.
Áo sơ mi phẳng phiu bị bàn tay trắng nõn của cô làm cho xuất hiện vài nếp nhăn.
Nụ hôn vẫn tiếp tục kéo dài, dường như ngày càng mãnh liệt.
Một cơn sóng lớn từ xa ập đến làm cho thuyền thám hiểm lắc lư mạnh. Bọt nước lành lạnh xung quanh hắt lên mặt lập tức khiến cho hai người tỉnh táo lại.
Dương Thư vội vàng đẩy anh ra rồi giữ chặt hông thuyền.
Thuyền băng qua vài con dốc, mạnh mẽ lao thẳng xuống dưới, cuối cùng họ cũng quay về con sông ban đầu và hợp lại với những con thuyền trước đó đã bị tách ra.
Một vài du khách chào hỏi hai người, bọn họ còn tưởng rằng hai người đã bị lạc, sau đó lại hỏi dòng nước ở bên hướng của họ có gì đặc biệt không.
Khương Bái trò chuyện với họ vài câu.
Dương Thư vẫn còn đang cúi đầu ngồi trên thuyền thám hiểm. Cánh môi vẫn còn tê dại, thậm chí còn cảm thấy hơi đau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-trai-tim-em/1928525/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.