Trong phòng ăn rộng lớn, phút chốc rơi vào yên lặng. Thỉnh thoảng chỉ có những tiếng khóc thút thít và nghẹn ngào.
Không ai ngờ rằng mọi chuyện lại thành ra như vậy
Diệp Hân cầm giấy chứng nhận nhận con nuôi, trên mặt bà đầy vẻ kinh ngạc, rồi nhìn cô con gái nhỏ của mình, như thể bà đã nghe thấy một số nhận xét ngớ ngẩn. Ngừng lại một lúc, bà quay sang liếc nhìn biểu cảm trên mặt Thẩm Kiều, rồi lại giật mình.
Thẩm Kiều không có vẻ ngạc nhiên như bà nghĩ. Hơn nữa, vậy mà cô lại hoảng sợ.
Trong cơn hoảng loạn cũng có một chút gì đó như nhẹ nhõm, giống như đang nói rằng: "Đúng thật là như vậy.”
Cách đây rất lâu, khi cô giáo Trương vẫn đang dẫn dắt Thẩm Kiều, bà ấy đã từng nói chuyện với Diệp Hân.
Cô giáo nói rằng Thẩm Kiều là một đứa trẻ rất giỏi trong việc kiềm chế cảm xúc. Mặc dù ballet chỉ là một loại nhảy múa, nhưng trên thực tế, nó cũng là một hình thức biểu diễn, cần được biểu diễn trên sân khấu cùng với âm nhạc. Loại hình biểu diễn này không chỉ đòi hỏi kỹ thuật, mà còn là trang phục, cách trang điểm và biểu cảm của các vũ công. Và dường như Thẩm Kiều sinh ra là để dành cho loại “biểu diễn” này. Cô có cảm giác tự do, thành thạo tất cả và có thể thu lại hoặc phô ra.
Vì tài năng này, nên nhất thời Diệp Hân không thể biết liệu Thẩm Kiều có thực sự không ngạc nhiên trước chuyện "bản thân mình là con nuôi" hay không, hay cô đang khéo léo che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-thieu-nien-co-chap/278305/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.